Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2011

LỜI CẦU NGUYỆN CÓ ÍCH KHÔNG? (đoạn 2)

Tiếp theo câu hỏi:

Osho ơi, liệu lời cầu nguyện có ích không? Nếu vậy, xin dạy tôi cách cầu nguyện. Tôi muốn nói, lời cầu nguyện để nhận được tình yêu của Thượng đế, để cảm thấy ân huệ của ông ấy.

(trả lời tiếp theo)

Điều thứ hai bạn nói: "... xin thầy dạy tôi cách cầu nguyện." Không có cách. Lời cầu nguyện không phải là kĩ thuật. Thiền có thể được dạy; nó là một kĩ thuật, nó là một phương pháp. Lời cầu nguyện không phải là phương pháp, nó là chuyện tình! Bạn có thể cầu nguyện, nhưng lời cầu nguyện không thể được dạy. 

Có lần chuyện xảy ra: ai đó trong các đệ tử của Jesus hỏi ông ấy, "Thưa thầy, xin dạy chúng tôi cầu nguyện và dạy chúng tôi cách thức." Và Jesus đã làm điều gì, bạn có biết không? Ông ấy đã hành động đích xác theo cách một thiền sư được giả thiết hành động: ông ấy đơn giản quì trên đất, trên đầu gối, và bắt đầu cầu nguyện! Họ phân vân, họ nhìn... họ phải đã nhún vai: "Chúng ta đã yêu cầu ông ấy dạy, mà ông ấy làm cái gì thế này? - ông ấy cầu nguyện. Nhưng làm sao việc cầu nguyện của ông ấy có thể giúp được chúng ta?" Về sau họ phải đã hỏi, và Jesus nói, "Nhưng đó là cách duy nhất; không có kĩ thuật!" 

Jesus đã cầu nguyện - còn gì khác nữa mà bạn có thể làm được? Nếu như họ có một chút ít tỉnh táo hơn thì họ đã ngồi im lặng bên cạnh Jesus, cầm tay ông ấy hay chạm áo choàng của ông ấy.. sự tiếp xúc cao! Một cái gì đó chắc đã xảy ra ở đó. 

Tôi không thể dạy bạn lời cầu nguyện được, nhưng tôi là lời cầu nguyện. Và tôi không cần quì xuống trên đầu gối để cầu nguyện, tôi là lời cầu nguyện. Hấp thu sự hiện hữu của tôicđi, uống tôi thật nhiều hết sức đi, sự hiện diện của tôi, và điều đó sẽ dạy cho bạn lời cầu nguyện là gì. Mọi sáng tôi đều dạy cho bạn lời cầu nguyện là gì! Mọi khoảnh khắc khi bạn tới tôi, tôi đều dạy cho bạn lời cầu nguyện là gì. Tôi trong lời cầu nguyện. Bạn chỉ cởi mở chút ít thôi. Bạn hãy mở cánh cửa của mình ra, để cho làn gió thoảng của tôi đi qua bạn. Nó là sự tiêm nhiễm. Lời cầu nguyện là sự tiêm nhiễm.

Tôi không thể dạy bạn cách cầu nguyện được, nhưng tôi có thể làm cho bạn thành mang tính cầu nguyện. Hài hoà hơn với sự hiện diện của tôi đi. Và đừng giữ những câu hỏi này trong tâm trí bạn bởi vì chúng sẽ là rào chắn. Chỉ mong manh... và nó sẽ xảy ra. Rồi một hôm, bỗng nhiên bạn sẽ thấy trái tim đang ca hát và cái gì đó đang nhảy múa bên trong bạn, một năng lượng mới nào đó, dường như trong đêm tối một tia sáng bất thần đã đi vào bản thể bạn. 

Đó là lời cầu nguyện! - bạn không thể làm nó, bạn chỉ có thể cho phép nó xảy ra. Thiền có thể được làm, lời cầu nguyện không thể được làm. Thiền là khoa học hơn theo cách đó, nó có thể được dạy. Nhưng lời cầu nguyện sao? - lời cầu nguyện hoàn toàn không khoa học, nó là vấn đề của trái tim. Cảm lấy tôi, và bạn sẽ cảm thấy lời cầu nguyện. Chạm vào tôi, và bạn sẽ chạm vào lời cầu nguyện. Lắng nghe tôi và bạn đang lắng nghe những lời đầy lời cầu nguyện. 

Và thế thì, đôi khi ngồi im lặng, để có đối thoại, đối thoại với sự tồn tại. Bạn có thể gọi sự tồn tại là Thượng đế hay bố hay mẹ; mọi thứ đều được. Nhưng đừng lặp lại bất kì nghi lễ nào. Đừng lặp lại lời cầu nguyện Ki tô giáo, và đừng lặp lại lời cầu nguyện Hindu giáo, đừng lặp lại Mật chú Gayatri và đừng lặp lại namokar. Đừng lặp lại bất kì mật chú nào, Ấn Độ, Tây Tạng, Trung Quốc... đừng lặp lại! Tạo ra mật chú riêng của bạn, đừng là con vẹt. Bạn không thể thấy điều gì đó với Thượng đế theo cách riêng của mình được sao? Và đừng diễn tập nó, đừng chuẩn bị nó. Bạn không thể đối diện với Thượng đế một cách trực tiếp như đứa bé đối diện với bố nó hay mẹ nó được sao? Bạn không thể nói điều gì đó với ngài được sao? Bạn không thể chào được sao? 

Bạn để lời cầu nguyện xảy ra, đừng chuẩn bị cho nó. Lời cầu nguyện được chuẩn bị là lời cầu nguyện giả, và lời cầu nguyện lặp lại chỉ là một thứ máy móc. Bạn có thể lặp lại lời cầu nguyện Ki tô giáo; bạn đã nhồi nhét nó, nó đã được áp đặt cho bạn. Bạn có thể lặp lại nó trong đêm và rơi vào giấc ngủ, nhưng nó sẽ không làm cho bạn nhận biết, bởi vì nó đã không được làm như sự đáp ứng! 

Tôi đã từng nghe... 

Một nhà toán học lớn, người thường hay cầu nguyện mọi đêm với một lời: ông ấy sẽ nhìn lên bầu trời và sẽ nói, "Như trước." Phỏng có ích gì mà cứ lặp lại mọi ngày cùng điều như ngày hôm qua? Bạn làm gì khi bạn lặp lại cùng lời cầu nguyện mãi?... 'như trước' còn tốt hơn! Sao cứ làm phiền Thượng đế mọi ngày bằng cùng sự lặp lại? Nói điều gì đó nếu bạn có điều gì đó để nói. Nếu bạn không có điều gì đó để nói, nói, "Chẳng có gì để nói hôm nay cả." 

Hay chỉ im lặng - cần gì nói? - nhưng chân thực. Ít nhất thì giữa bạn và cái toàn thể, để có chân lí; đó chính là lời cầu nguyện là gì. Cởi mở trái tim bạn. 

Tôi đã từng nghe: Moses đi qua một khu rừng và ông ấy bắt gặp một người, một người chăn cừu, một người nghèo, một người nghèo nàn, bẩn thỉu, với giẻ rách làm quần áo. Và người đó đang cầu nguyện; lúc đó là thời gian cầu nguyện và người đó cầu nguyện. 

Moses, chỉ vì tò mò, đứng đằng sau người đó và lắng nghe. Và ông ấy không thể tin được đây là cái loại cầu nguyện gì, bởi vì người này đã nói, "Hỡi Thượng đế, khi con chết, cho phép con được vào cõi trời của ngài - con sẽ chăm nom ngài. Nếu ngài có rận, con sẽ bắt hộ ngài." Ông ấy có rận, cho nên chắc chắn ông ấy nói, "Nếu ngài có rận thì con sẽ bắt hộ ngài. Con sẽ tắm cho ngài sạch sẽ, và con sẽ nấu thức ăn cho ngài, và con nấu thức ăn thật ngon. Và con sẽ chăm sóc giấc ngủ của ngài. Và con sẽ chuẩn bị sữa cho ngài"... và thế này thế nọ. "Và con có thể làm cả việc xoa bóp nữa!"

Thế thì quá đáng. Khi ông ấy nói tới rận, thế thì quá đáng. Moses lay ông ấy và nói, "Ông đang nói cái điều vô nghĩa gì thế, ông sẽ bắt rận! Vậy là Thượng đế có rận sao?" 

Người nghèo này bị bối rối. Ông ta nói, "Tôi không biết đích xác bởi vì tôi chưa bao giờ gặp ngài cả. Nhưng tất cả những điều tôi biết là điều tôi biết về bản thân mình - tôi có rận." 

Moses nói, "Chấm dứt ngay! Không bao giờ được cầu nguyện theo cách này! Đây là báng bổ, ông sẽ rơi vào địa ngục!" 

Người này bắt đầu run rẩy và vã mồ hôi. Ông ta nói, "Nhưng tôi đã làm điều này cả đời rồi; bất kì cái gì tới trong tâm trí tôi, tôi đều nói. Và tôi không biết... Ông dạy tôi cách đúng đi." 

Và Moses dạy cho ông ta các cầu nguyện đúng, và người chăn cừu nghèo này đi cùng đàn cừu. Và thế rồi bỗng nhiên Thượng đế ra sấm sét trong khắp khu rừng, và Thượng đế rất giận. Ông ấy nói với Moses, "Ngươi điên rồi! Ta đã phái người vào thế giới này để đem mọi người tới ta, còn ngươi lại ném người của ta ra xa khỏi ta. Một người yêu... ông ta là một người yêu. Ông ta là một trong những lời cầu nguyện tốt nhất, và ngươi đã làm tan vỡ trái tim của ông ta, ngươi đã làm tan vỡ niềm tin của ông ta. Ngươi hãy đi và xin lỗi đi, và rút lời cầu nguyện của ngươi lại!" 

Và Moses đi và sụp xuống dưới chân người chăn cừu này và nói, "Tôi xin lỗi, xin tha thứ cho tôi! Tôi sai, ông mới đúng. Thượng đế chấp thuận ông; lời cầu nguyện của tôi phải được rút lại." 

Đích xác đó là cách nó phải như vậy. Để cho lời cầu nguyện của bạn phát triển, để cho nó xảy ra. Vâng, bất kì khi nào bạn cảm thấy thích tán chuyện với Thượng đế, đợi những khoảnh khắc đó. Và không cần phải lặp lại nó hàng ngày - không có nhu cầu. Khi cảm giác này tới, để cho nó đi ra từ cảm giác của bạn. Đừng tạo nghi lễ từ nó. 

Đôi khi tắm, ngồi dưới vòi hoa sen, và bạn bỗng nhiên cảm thấy một thôi thúc cầu nguyện, cứ để nó đó. Điều đó là hoàn toàn tốt, không có nhu cầu đi tới bất kì nhà thờ nào. Trong khoảnh khắc đó khi sự thôi thúc có đó, buồng tắm của bạn là nhà thờ. Để lời cầu nguyện có đó, có một chút tán chuyện, và bạn sẽ ngạc nhiên nó đẹp làm sao. Khi nó tới từ trái tim, nó được nghe thấy, nó được đáp ứng. 

Đôi khi làm tình với người đàn bà của bạn, bỗng nhiên một thôi thúc nảy sinh để cầu nguyện - cầu nguyện chính khoảnh khắc đó! Bạn không thể tìm thấy một khoảnh khắc tốt hơn lúc đó; bạn đang ở gần nhất với Thượng đế, bạn đang ở gần nhất với năng lượng sống. Khi cực thích đang diễn ra trên bạn... cầu nguyện! Nhưng đợi, đừng làm nó thành nghi lễ. Đó là toàn bộ thái độ Mật tông: để mọi sự được tự phát. 

Và điều cuối cùng bạn nói: "Tôi muốn nói, lời cầu nguyện để nhận được tình yêu của Thượng đế, để cảm thấy ân huệ của ngài." 

Lần nữa câu hỏi của bạn lại sai: "Tôi muốn nói, lời cầu nguyện để nhận được tình yêu của Thượng đế." Bạn tham quá! Lời cầu nguyện là để yêu Thượng đế. Vâng tình yêu tới từ Thượng đế cả nghìn lần, nhưng điều đó không phải là ham muốn. Đó là kết quả của nó - không phải là kết quả mà là hậu quả. Vâng, tình yêu sẽ tới như trận lụt. Bạn tiến một bước hướng tới Thượng đế và Thượng đế tiến một nghìn bước tới bạn. Bạn cho ngài một giọt, tặng ngài một giọt tình yêu của bạn, và toàn thể đại dương trở thành có sẵn cho bạn. Vâng, điều đó xảy ra, nhưng điều đó không nên là ham muốn; ham muốn là sai. Nếu bạn đơn giản muốn tình yêu của Thượng đế, và đó là lí do tại sao bạn cầu nguyện, thế thì lời cầu nguyện của bạn chỉ là mặc cả. Thế thì nó là chuyện kinh doanh, và nhận biết về việc kinh doanh! 

Trong một trường học nhỏ đâu đó ở Mĩ, cô giáo hỏi tụi con trai: "Ai là con người vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại?" 

Tất nhiên cậu nhỏ người Mĩ nói, "Abraham Lincoln," còn cậu bé Ấn Độ nói, "Mahatma Gandhi," còn cậu bé người Anh nói, "Winston Churchill," và cứ như thế mãi. 

Và thế rồi một cậu bé Do Thái đứng dậy và nói, "Jesus," và nó được, nó được phần thưởng. 

Nhưng cô giáo hỏi nó, "Con là người Do Thái, sao con lại nói 'Jesus'?" 

Nó nói, "Con biết mọi lúc trong trái tim con đấy là Moses, nhưng kinh doanh là kinh doanh." 

Bạn chớ làm lời cầu nguyện thành việc kinh doanh. Để nó là sự cúng dường thuần khiết. Chỉ cho nó từ trái tim bạn, đừng đòi hỏi điều gì đáp lại. Thế thì nhiều thứ tới... cả nghìn lần, triệu lần, Thượng đế tuôn chảy về bạn. Nhưng lần nữa nhớ, nó là hậu quả, không phải là kết quả ./.

OSHO - NGÔ TRUNG VIỆT dịch

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét