Thứ Hai, 5 tháng 9, 2011

... Ở ĐÂY VÀ BÂY GIỜ

... Nếu xã hội được phép hoàn toàn tự do vui sướng, thì không ai mang tính hủy diệt. Những người có thể yêu một cách đẹp đẽ thì không bao giờ là hủy diệt cả. Và những người có thể yêu một cách đẹp đẽ và có niềm vui của cuộc sống cũng sẽ không phải là kẻ cạnh tranh nhau. Đó là những vấn đề.

Đó là lí do tại sao những người nguyên thủy lại không mấy cạnh tranh nhau. Họ tận hưởng cuộc sống của mình. Ai bận tâm có ngôi nhà lớn hơn? Ai bận tâm có số dư ngân hàng lớn hơn? Để làm gì? Bạn đang hạnh phúc với người đàn bà của mình, với người đàn ông của mình, và bạn đang có vũ điệu của cuộc sống. Ai muốn ngồi ở bãi chợ hết ngày nọ sang ngày kia, hết năm nọ qua năm kia, để mà hi vọng rằng cuối cùng bạn sẽ có số dư ngân hàng lớn và rồi bạn sẽ nghỉ hưu và tận hưởng? Ngày ấy sẽ chẳng bao giờ tới đâu. Nó không thể tới được, vì toàn bộ cuộc sống của bạn vẫn còn như kẻ khổ hạnh.

Chỉ có những người còn chưa thỏa mãn mới mang tính cạnh tranh, vì họ nghĩ cuộc sống không phải là ở đây; nó ở kia cơ. "Tôi phải tới Delhi để trở thành tổng thống", hay tới Nhà Trắng và trở thành thế này thế nọ... "Tôi phải tới đó, niềm vui là ở đó"; vì họ biết ở đây không có niềm vui. Cho nên họ bao giờ cũng cứ đi, đi, đi mãi. Họ bao giờ cũng cứ đi, và họ chẳng bao giờ đạt tới. Còn người biết tới niềm vui thì ở đây. Tại sao người đó phải đến Delhi? Để làm gì cơ chứ? Người đó hoàn toàn hạnh phúc ở đây bây giờ. Nhu cầu của người đó rất nhỏ. Người đó không có ham muốn. Nhu cầu có thể được thỏa mãn, ham muốn chẳng bao giờ. Nhu cầu là tự nhiên, ham muốn là suy đồi.

- Osho - dịch giả NGÔ TRUNG VIỆT -
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét